Thật khó để nói đâu mới là hình thái ấn tượng nhất của loài nấm linh chi này — giai đoạn non hay khi đã trưởng thành. Lần đầu tiên chúng tôi bắt gặp Ganoderma lingzhi là khoảng tám năm trước, đâu đó trên một sườn núi. Những chồi non bóng loáng, trông như được phủ một lớp sơn mài, nhô lên từ lớp mùn rừng — tựa như những nhánh cây gỗ thắt nút, dày cộm, mang màu nâu đen sẫm, với đỉnh phủ sắc trắng. Một linh cảm mơ hồ nhanh chóng được xác nhận: đây chính là loài nấm nổi tiếng với khả năng trường thọ và bồi bổ sức khỏe. Kể từ đó, đôi mắt của chúng tôi đã trở nên quen thuộc với hình dáng đặc trưng của loài nấm này. Dù là những chồi non bé xíu vươn lên từ lớp lá mục hay những thể nấm trưởng thành bám trên thân cây mục ruỗng, chúng luôn nổi bật giữa khung cảnh tự nhiên.
Những cây nấm Ganoderma lingzhi, trưởng thành trông như những con rắn hổ mang giương cao trong tư thế phòng thủ, có đủ mọi biến thể về kích thước và màu sắc. Một số có chân dài và mảnh, với mũ nấm lớn xòe rộng hình quạt, trong khi những cá thể khác lại có thân ngắn và chắc nịch, mang một chiếc mũ nhỏ hơn. Chúng có thể mang sắc nâu sẫm gần như đen, xám xanh, đỏ gạch hay nâu đất... Sự đa dạng này phần lớn bị ảnh hưởng bởi thành phần đất, và thậm chí còn phụ thuộc nhiều hơn vào các yếu tố như ánh sáng, độ ẩm và nhiệt độ. Đặc biệt, chiều dài của “cuống nấm” phụ thuộc trực tiếp vào nồng độ carbon dioxide trong không khí: lượng CO2 càng cao, thân nấm càng dài. Nhưng dù có khác biệt về hình dạng hay màu sắc, tất cả các loài nấm linh chi đều có một đặc điểm chung — kết cấu rắn chắc của phần thân và thường là cả mũ nấm, trông giống gỗ hơn là mô thịt của một cây nấm thông thường.