Trong ngôn ngữ mẹ đẻ của tôi, tên gọi của loài cây này — một loài khá phổ biến ở các khu rừng châu Âu và Siberia — có nghĩa là "hoa của gió" hay "con gái của gió". Theo một giả thuyết, những cánh hoa trắng mỏng manh run rẩy trong gió chính là lý do khiến nó mang tên này. Vào mùa xuân, khi hè cận kề, những cánh rừng và đồng cỏ gần thành phố Siberia của tôi tràn ngập sắc trắng và vàng của những bông hoa Anemone nở rộ. Vì thế, cảm giác thật kỳ lạ khi bắt gặp họ hàng gần của chúng — những loài anemone trông không khác biệt mấy so với những bông hoa tôi đã quen thuộc từ thuở ấu thơ — ở Việt Nam.
Những cây Anemone mọc trong Vườn Quốc gia Bidoup Núi Bà thuộc hai loài khác nhau, nhưng đều có hoa trắng. Chúng phát triển mạnh trong các khu rừng hỗn hợp, chủ yếu là rừng lá rộng trên núi, nơi độ ẩm luôn dồi dào. Anemone poilanei nở rộ thành từng thảm dày đặc dọc theo các bãi bồi của những con sông rừng, nơi có đủ ánh sáng khuếch tán. Dù mọc cao hay thấp, dù nở rộ thành từng cụm lớn hay chỉ xuất hiện đơn lẻ, chúng vẫn luôn khiến người ta ngỡ ngàng bởi vẻ đẹp thuần khiết và tinh tế. Mùa nở rộ chính của Anemone châu Á cũng rơi vào mùa xuân, giống như những người họ hàng phương Bắc của chúng.